Ở Việt Nam: Hạnh phúc là sáng ăn phở, uống cà phê, chiều mua vé số, uống bia
Trong Báo cáo hạηh ρhúc Thế giới 2019 do Liên Hợp Quốc công bố, Việt nam xếp thứ 94.
Bảng xếp hạng 156 quốc gia dựa trên tiêu chí: GDP bình quân đầu người, hỗ trợ xã hội, số năm sống khỏe mạnh, sự tự do, sự hào phóng và tìɴh trạng tham nhũng.
Sau khi báo cáo trên được công bố, đã có nhiều ý kiến bình luận trái chiều về thứ hạng của Việt Nam. Nhiều ý kiến không đồng tìɴh với kết quả của bảng xếp hạng trên vì người Việt dễ bằng lòng với hạηh ρhúc giản đơn, thứ hạng có thể cao hơn.
Việt Nam xếp 94 thế giới trong bảng xếp hạng hạηh ρhúc của Liên Hợp Quốc
Bạn Duy Đông bình luận: “Sáng đưa con đi học, chiều đón con về. Tiền ít nhưng cả nhà vui vẻ, hài lòng. Thế là hạηh ρhúc. Tôi chả quan tâm chỉ số quốc tế, mình có chỉ số gia đình. Thế thôi.”.
“Sáng ăn bát phở, uống ly cà phê đi làm, chiều về mua tờ vé số rồi uống vài chai bia với chiến hữu. hạηh ρhúc chỉ cần thế.”, đ.ộc giả Trần Mạnh Tiệp nói.
Bạn Hoang Hai Nguyen cũng cho rằng xếp hạng thứ 94 của Việt Nam là chính xác: “Tôi nghĩ những ai đang có suy nghĩ tiêu cực sẽ khó mà hạnh ρhúc được, lúc nào cũng kể khổ. Ở đâu cũng vậy thôi, nhà nào cũng có nỗi khổ riêng. Nhưng chỉ cần mình nghĩ cuộc sống tích cực lên thì mọi việc sẽ qua, và đó là sự hạηh ρhúc.
Ai cũng muốn giàu có, nhưng người giàu chưa chắc đã nghĩ có tiền là hạηh ρhúc. hạηh ρhúc là quan điểm của mỗi người. Và tôi thực sự đang rất hạηh ρhúc khi mình sống ở Việt Nam, sống gần người thân, được làm những gì mình muốn, sáng có thời gian làm một ly cà phê ngắm đường phố.”
Độc giả Fullrockh không đồng tìɴh với bảng xếp hạng vì cho rằng Việt Nam mức sống thấp nên dễ hạηh ρhúc hơn: “Không hiểu tại sao thứ hạng Việt Nam lại thấp thế? Do công việc nên tôi có cơ hội đi nhiều nơi. Cuộc sống ở Việt Nam khá ổn. Tôi ở Hà Nội và thấy rằng: một gia đình hai con, thu nhập khoảng 30 triệu đồng/tháng thì chắc chắn sẽ thoải mái hơn sống ở những nước láng giềng như Thái Lan, Indonesia, Trung quốc…”
Bên cạnh đó, nhiều đ.ộc giả đồng ý với kết quả trong báo cáo của Liên Hợp Quốc và cho rằng đó là thước đo để người Việt cố gắng cải thiện cuộc sống.
“Hạηh ρhúc là dễ dàng thiết lập cuộc sống chứ mưu sinh chúng ta còn chật vật lắm, còn “γêυ quý” công việc vì sợ bỏ việc thất nghiệp thì khó nói là hạηh ρhúc.”, đ.ộc giả Đỗ Việt Hưng bình luận.
Đ.ộc giả Cuong cũng cho rằng không nên vui mừng với vị trí 94: “Mức xếp hạng của Việt Nam lúc nào cũng chỉ ở mức trung bình. Thế giới có khoảng 200 quốc gia thì Việt Nam đứng vị trí khoảng 100. Bao giờ vươn lên đứng thứ từ 20 – 50 trở lên là một thành công. Từ phát triển kinh tế, cuộc sống hạηh ρhúc…”.
Bạn Hoang Duc Nguyen cho rằng người Việt cần phải nỗ lực nhiều hơn: “Bảng này thấy thực tế nè, để bà con bớt mơ ngủ. hạηh ρhúc cao siêu chưa biết nhưng phải đủ ăn đủ mặc, giáo dục, y tế, giao thông thuận lợi, con người thường xuyên không phải sợ hãi hay lo lắng là những thứ căn bản nhất. Chúng ta còn phải nỗ lực nhiều để thăng hạng theo tiêu chuẩn Liên Hợp Quốc.”
Tương tự, bạn Riều cũng đồng tình: “Tôi thấy hợp lý. Nhưng lẽ ra với điều kiện của Việt Nam phải sánh ngang Hàn Quốc hay Singapore… câu hỏi là tại sao ta vẫn còn nghèo như vậy và có cách nào để thay đổi khá hơn ?”
Còn theo bạn thì thế nào?
Theo Phunugiadinh
Sáng cà phê, chiều nhậu, tối lướt Facebook – còn đâu thời gian tập thể dục
Khi muốn tập thể dục người ta sẽ tìm cách, còn không muốn họ sẽ tìm cớ đổ lỗi.
30% người trưởng thành thiếu vận động thể lực, Việt Nam là một trong 10 nước lười vận động nhất thế giới, nhiều độc giả có ý kiến về vấn đề này:
Ở Mỹ, sáng dậy người ta ăn tại nhà rồi pha cà phê mang theo, vừa uống vừa lái xe đến sở làm. Chiều tan sở, ghé vào phòng gym tập khoảng một tiếng trước khi về nhà. Còn ở Việt Nam, sáng sớm người ta ngồi đầy trong quán ăn, cà phê… Tầm 5-6 giờ chiều thì ngồi trong mấy quán nhậu.
Khanhhoatrinh2017
Đúng là người Việt lười tập thể dục, kể cả bác sĩ, biết nhưng vẫn lười. Còn nhỏ thì bận học, lớn lên bận đi làm với nhậu nhẹt – cà phê, về già bận xem tivi với uống thuốc. Mà cũng phải hỏi sao dân mình lười dữ vậy?
Vì từ lúc ngồi ghế nhà trường tới lúc đi làm rồi về hưu có ai coi trọng việc thể dục thể thao đâu, nhìn qua nhìn lại toàn làm cho có phong trào, thành tích. Chỉ có một số bạn vì coi trọng sắc đẹp, vóc dáng nên mới cố tập thôi, hoặc lỡ bị bệnh sợ chết nên ráng tập thể dục.
Trang Dang
Một ngày chúng ta giành ra một giờ hoặc 30 phút để vận động thay vì ngồi lướt điện thoại sẽ không ảnh hưởng nhiều đến việc lao động kiếm tiền. Không cần phải đến phòng gym, nếu không có thời gian hoặc tiền thì leo vài vòng thang bộ, chạy quanh tòa nhà nếu ở chung cư, hoặc chạy vòng vòng trong nhà, hít đất, đu xà vài cái, tăng dần theo thời gian.
Quan trọng là có đủ quyết tâm và bớt lười đi hay không thôi. Những người quen gần chỗ tôi, là nông dân thôi nhưng sáng họ dậy lúc 5 giờ tập chạy bộ và thể dục, 6 giờ rưỡi đã bắt đầu đi rẫy, công việc họ là chân tay, nặng nhọc hơn làm văn phòng, công nhân ấy nhưng họ vẫn rèn luyện thân thể.
Và họ nói bao nhiêu năm nay họ chẳng ốm đau gì nhiều. Khi muốn người ta sẽ tìm cách, còn không muốn họ sẽ tìm cớ.
Dung Nguyen